Trang Chủ Chương Trình Phát Thanh Pháp Âm Quà Tặng Âm Nhạc Hình Ảnh Sinh Hoạt Vài Dòng Lưu Niệm Phim Truyện Phật Giáo và Phim Lễ Hội Tu Viện Hương Nghiêm Web Master
  Đức Phật dạy :  Quá khứ không truy tìm, Tương lai không ước vọng; Quá khứ đã đoạn diệt, Tương lai thì chưa đến; Chỉ có pháp hiện tại, Tuệ quán chính ở đây; Không động không rung chuyển, Biết vậy nên tu tập
      Giới Thiệu
      Tin Tức Sinh Hoạt
      Kinh Tạng
      Luật Tạng
      Luận Tạng
      Phật Học Căn Bản
      Tư Tưởng Phật Học
      Lịch Sử Phật Giáo
      Thiền Học Phật Giáo
      Triết Học Phật Giáo
      Văn Học Phật Giáo
      Giáo Dục Phật Giáo
      Nghi Lễ Phật Giáo
      Từ Bi Foundation
      GĐPT Huyền Quang
      Truyên Phật Giáo
Nhập Từ khóa cần tìm:
Xin nhập Tiếng Việt đã có sẳn:
    
Tin Cập Nhật
Tin Tức Phật Giáo Tuần Thứ 2 Tháng 12 Năm 2024
Tin Tức Phật Giáo Tuần Thứ 1 Tháng 12 Năm 2024
Tin Tức Phật Giáo Tuần Thứ 3 Tháng 11 Năm 2024
Tin Tức Phật Giáo Tuần Thứ 2 Tháng 11 Năm 2024
Tin Tức Phật Giáo Tuần Thứ 1 Tháng 11 Năm 2024
Tin Tức Phật Giáo Tuần Thứ 4 Tháng 10 Năm 2024
Tin Tức Phật Giáo Tuần Thứ 3 Tháng 10 Năm 2024
Tin Tức Phật Giáo Tuần Thứ 1 Tháng 10 Năm 2024
Tin Tức Phật Giáo Tuần Thứ 2 Tháng 9 Năm 2024
Tâm Thư Cứu Trợ
      Trang Chi Tiết
Cỡ chữ:  Thu nhỏ Phóng to
Tiêu Chí Về Sự Thuyết Pháp
Tác giả: TT. Thích Thiện Nhơn
     

Hoa nghiêm suối ngọc thậm thâm
Vườn nai vang dội pháp âm buổi đầu
Linh sơn Diệu pháp vô cầu
Ta la còn mãi nhiệm mầu pháp thân

Thuyết pháp hay giảng pháp là hình thức sử dụng ngôn ngữ chuyển tải giáo pháp của đức Phật. Thông qua phương tiện ngôn ngữ giáo pháp sẽ thâm nhập vào tâm của chúng sanh, vào tri thức của thính chúng, làm phát khởi tín tâm, khơi nguồn trí tuệ, tỏ ngộ chân lý, chứng quả giải thoát.

Thế nên, Kinh Lăng Nghiêm nói: “Ở thế giới Ta bà này, phương tiện tiếp cận, thể nhập chân lý hữu hiệu nhất là thông qua ngôn ngữ, bằng sự nghe kinh, nghe pháp” (Như lai xuất ư Ta Bà, thử phương chơn giáo thể, thanh tịnh tại âm văn, dục thủ Tam Ma Đề, thật tùng văn trung nhập). Nói khác hơn, như Từ Vân đại sư đồng quan điểm: “Hương thiền gió lộng toả ngàn phương, trăng sáng năm xưa ngập đặm đường, hoa lòng đã nở từ thuở ấy, nương pháp âm về tận cố hương”

Mặc khác, thuyết pháp hay pháp thuyết đều hàm ẩn hai biểu từ của một vấn đề là trình bày pháp phật hay Pháp tánh. Hai biểu từ là: chủ thể và khách thể. Chủ thể chính là pháp sư, giảng sư, khách thể chính là giáo pháp. Ngược lại, nếu là pháp thuyết thì hiện tượng vật lý là chủ thể mà giáo pháp hàm ẩn hay được biểu thị chính là khách thể. Vì vậy, Dù ở phạm vi nào người hay vật cũng đều có một số quy định cơ bản, sự quy định ấy, trong kinh Bát Nhã gọi là : Các vị Bồ Tát khi thuyết giảng Bát Nhã Ba La Mật, không được điên đảo thuyết pháp, mà phải tuần tự thuyết pháp, không sai thánh giáo. Thuyết pháp không điên đảo, tất nhiên phải theo bốn ý nghĩa và bốn mục đích.

A/ Thiện tịnh Pháp luân

Vận chuyển thiện tịnh chánh pháp là thuyết pháp làm tăng trưởng căn lành, tiêu trừ nghiệp chướng của chúng sanh. Vì chúng sanh có đầy đủ nhân duyên mới được thân người, đầy đủ sáu căn, gặp được Tam bảo, nghe được chánh pháp. Do đó sự giảng kinh thuyết pháp là làm khơi dậy thiện căn sẵn có, nuôi lớn căn lành cho thính chúng. Căn lành ấy là gì? Chính là Bồ đề và Níp bàn, là căn lành sâu sắc nhất, cao nhất, nên gọi là tối thắng thiện căn.Đồng thời cũng làm tăng trưởng tự tánh thiện căn là Vô tham, vô sân và vô si, là tự tánh thiện đối lập với ba tâm lý xấu: tham, sân,si. Qua đó, vô tham chính la giới, vô sân chính là Định và vô si chính là Huệ. Kết quả thành tựu Giới Định Huệ. Trong ý nghĩa liên hoàn ấy, Công đức thiện căn cũng thành tựu. Công đức là gì? Công đức pháp thân: Giới pháp thân,định pháp thân, huệ pháp thân, giải thoát pháp thân, giải thoát tri kiến pháp thân. Ngoài ra còn có tự tính công đức. Đó là tự tính hỷ xả, tự tánh duy trì, tự tánh vô sân, tự tính nhất tâm, tự tính tịch tịnh và tự tính sáng suốt. Đó là căn bản của sáu pháp Ba La Mật: Bố thí, trì giới, tinh tấn, nhẫn nhục, thiền định, trí tuệ. Như vậy, qua một thời pháp thính chúng được tăng trưởng các căn lành: Tối thắng thiện căn. Tự tánh thiện căn. Công đức thiện căn. Như Khế kinh nói: Nghe Thế Tôn nói pháp, lòng quá đổi vui mừng, lưới nghi đều đã trừ. Quyết định chứng Niết bàn. (Kinh Pháp Hoa)

Nhất là, qua hiệu năng của pháp, thính chúng đoạn trừ được ba sự chướng ngại. Đó là, phiền não chướng: Tham sân si, nghiệp chướng: 10 điều ác, quả báo chướng, thoát ly sanh tử ba điều ác. Hay ít ra người cũng được sanh về thế giới an lành thánh thiện. Nói như thế có nghĩa là, do đoạn trừ ba chướng, chứng ba đức Pháp thân, đoạn trừ phiền não chướng, chứng bồ đề thuộc bát nhã đức. Đoạn trừ nghiệp chướng, được giải thoát đức. Đoạn trừ báo chướng chứng thanh tịnh pháp thân. Như Cổ Đức có nói: Pháp Phật cao sâu rất nhiệm mầu. Hay trừ nghiệp chướng diệt lo âu. Thân tâm thanh tịnh trời xuân sắc. Phước huệ tr

Nguồn: admin
Số người xem: 4830      In Bài Này     Xem Góp Ý     Góp Ý
    Những Bài cùng Thể Loại :
Cảm Niệm Mùa Vu Lan - Báo Hiếu, Đền Ơn
Sức mạnh nội tâm và sự vi diệu của lòng từ
Áp dụng lời Phật dạy trong thời buổi kinh tế khủng hoảng
Đức Đạt Lai Lạt Ma: Hỏi và Đáp
Vai Trò Của Phật Giáo Trong Việc Giáo Dục Thiếu Niên
Chuyện Làng Mai: Có Một Đạo Phật Như Thế
Suy Nghĩ Về Hướng Giáo Dục Cho Tuổi Trẻ
Hư Tâm Học Đạo
Sức Khỏe và Tuổi Thọ Con Người Qua Lăng Kính Phật Giáo
Chữ Hiếu Của Người Xuất Gia
1 2 3 4
Kinh Pháp Cú
Nếu thấy bậc hiền trí,
Chỉ lối và khiển trách,
Như chỉ chỗ chôn vàng,
Hãy thân cận người trí!
Thân cận người như vậy,
Chỉ tốt hơn, không xấu
Những người hay khuyên dạy,
Ngăn người khác làm ác,
Được người hiền kính yêu,
Bị người ác không thích.
Chớ thân với bạn ác,
Chớ thân kẻ tiểu nhân,
Hãy thân người bạn lành,
Hãy thân bậc thượng nhân.
Pháp hỷ đem an lạc,
Với tâm tư thuần định,
Người trí thường hoan hỷ,
Với pháp bậc Thánh thuyết.
Người trị thủy dẫn nước,
Kẻ làm tên nắn tên,
Người thợ mộc uốn gỗ,
Bậc trí nhiếp tự thân.
Như đá tảng kiên cố,
Không gió nào lay động,
Cũng vậy, giữa khen chê,
Người trí không dao động.
Như hồ nước sâu thẳm,
Trong sáng, không khuấy đục,
Cũng vậy, nghe chánh pháp,
Người trí hưởng tịnh lạc.
Người hiền bỏ tất cả,
Người lành không bàn dục,
Dầu cảm thọ lạc, khổ ,
Bậc trí không vui buồn.
Không vì mình, vì người,
Không cầu được con cái,
Không tài sản quốc độ,
Không cầu mình thành tựu,
Với việc làm phi pháp,
Vị ấy thật trì giới,
Có trí tuệ đúng pháp.
Ít người giữa nhân loại,
Đến được bờ bên kia,
Còn số người còn lại
Xuôi ngược chạy bbờ này.
Nhữngg ai hành trì pháp,
Theeo chánh pháp khéo dạy,
Sẽ đến bờ bên kia,
Vượt ma lực khó thoát.
Kẻ trí bỏ pháp đen,
Tu tập theo pháp trắng,
Bỏ nhà sống không nhà,
Sống viễn ly khó lạc.
Hãy cầu vui niết bàn,
Bỏ dục, không sở hữu,
Kẻ trí tự rữa sạch,
Cấu uế từ nội tâm.
Những ai với chánh tâm,
Khéo tu tập giác chi,
Từ bỏ mọi ái nhiễm,
Hoan hỷ không chấp thủ,
Không lậu hoặc sáng chói,
Sống tịch tịnh ở đời.
Trang Chủ   P.T Pháp Âm  Âm Nhạc  Gởi Thiệp  Hình Ảnh  Lưu Niệm  Phim Truyện
Copyright@2006 - Trung Tâm Phật Giáo - Chùa Việt Nam
10002 Synott Rd, Sugar Land, Texas 77478 .Điện Thoại (281) 575-0910