Tin Cập Nhật
|
|
|
| |
|
Cỡ chữ:
|
Trăng Linh Thứu |
Tác giả:
Diệu Trân |
Thời Phật còn tại thế, hàng năm, các vị Tỳ-kheo đều vân tập về một địa điểm được tăng đoàn đồng thuận trong ba tháng an cư. Đây là thời gian tăng đoàn cùng nhau thúc liễm thân tâm, kiểm điểm và chia xẻ quá trình tu tập và thỉnh ý Đức Thế Tôn, xin soi sáng và chỉ dẫn những gì còn hoài nghi chưa rõ. Lần an cư thứ mười chín, tăng đoàn thỉnh Đức Thế Tôn lên núi Thứu, thuộc thành Vương Xá. Đây là một ngọn núi hùng vĩ, có hình dáng như chim Thứu nên núi mang tên là Thứu-Sơn. Chính nơi ngọn núi này, Đức Thế Tôn đã giảng Kinh Đại Thừa Bát Nhã hai mươi hai lần và những pho kinh quan trọng như Pháp Hoa, Lăng Nghiêm nên núi còn mang tên là Linh Thứu. Trước lần an cư thứ mười chín, vì thấy Đức Thế Tôn rất ưa lên núi Thứu tọa thiền nên vua Tần-Bà-Xa-La đã cho xây những bậc đá từ chân lên tới đỉnh núi để sự đi lại đỡ vất vả, hiểm nguy. Cũng trên núi Thứu này, nhà vua còn cất một tĩnh thất để khi lên đó, Đức Phật có chỗ nghỉ ngơi. Quanh tĩnh thất của Đức Phật, các đại đệ tử như trưởng lão Xá Lợi Phất, Mục Kiền Liên, Ma Ha Ca Diếp, Ananda v… v… đều tự tìm những thạch thất riêng để được gần Thế Tôn. Linh Thứu dù hùng vĩ đến đâu nhưng khi đêm xuống, chắc chỉ còn là một mầu đen, nếu đó là những đêm không trăng. Ấy thế mà lạ thay, dường như trăng chưa từng vắng mặt những khi sương núi chợt ấm áp bên những vạt ca-sa. Qua kinh điển và những truyện kể lại, chúng ta thường được dẫn dắt về hình ảnh những đêm trăng mầu nhiệm, lung linh trên ngọn núi có Bậc Giác Ngộ và tăng đoàn của Ngài đang lặng lẽ, an nhiên tọa thiền. Trăng trải ánh bạc trên những nếp y vàng, long lanh ý-từ châu ngọc, tưởng như từng hạt sương, từng ngọn gió cũng thầm lặng vui mừng nghe tiếng kinh ngân. “Trái tim ơi, Không mây, Không núi. Trăng tìm bóng tối Biết tìm nơi đâu!” (*) Ánh trăng tỏa trên Linh Thứu đã mặc nhiên ướp đẫm hương từ-bi nên trăng không còn phân biệt đâu là mây, đâu là núi. Bằng tâm từ bi, trăng không chỉ an nhiên hiển lộ, mà còn đi tìm những nơi tăm tối để tỏa sáng an lạc. Như bước chân Bậc Giác Ngộ không ngừng tìm đến nơi đau khổ, chốn vô minh để mở đường, dẫn lối giải thoát. Với tôi, ba tiếng “Trăng Linh Thứu” mang hình ảnh tuyệt vời cả về Đạo Pháp lẫn thi ca mà tôi chưa đủ sức diễn tả hết. Nhưng tôi có thể nói về Trăng Linh Thứu một cách thân thương và gần gũi hơn qua tình đạo hữu với một người bạn đặc biệt. Thưa, Trăng-Linh-Thứu cũng là tên địa chỉ điện thư của một người bạn trẻ mà thỉnh thoảng tôi liên lạc để trao đổi Phật-sự. Theo tuổi đời, anh còn trẻ lắm, đối với tôi, nên mỗi lần tình cờ gặp trong các đạo tràng khi đi nghe pháp, anh thường chắp tay chào theo cách người con Phật “Chào cô Diệu Trân” và xưng “con” với tôi, rất tự nhiên và thân ái. Anh có làn hơi thiên phú, rất truyền cảm, trầm ấm mà cũng đầy mạnh mẽ, ngọt ngào. Anh cúng dường quà tặng này tới bất cứ nơi nào mời gọi trong các lễ hội, các buổi thuyết pháp hoặc ngay cả những sinh hoạt của Gia đình Phật tử. Chính tôi cũng nhiều lần mời anh ngâm thơ, hát, những bài thiền ca, Phật ca khi tổ chức ra mắt kinh, sách, hay thơ nhạc của quý thầy. Sự liên hệ trong tình bạn đạo của chúng tôi rất thân ái như thế. Một lần, tôi nhận được một tờ tạp chí Phật Giáo Việt Nam, có bài tường thuật về Lễ Hội Quan Âm lần thứ 5 tại thành phố Houston, Texas. Tôi biết đến Lễ Hội cũng chính nhờ có số báo này. Qua bài tường thuật, Lễ Hội đã được sự chứng minh và tham gia đông đảo của hầu hết Chư Tôn Đức Tăng, Ni khắp nơi, cũng như Phật-tử xa gần khắp 5 châu về tham dự; và giây phút cực kỳ hoành tráng trong Đêm Hoa Đăng là phút ngọn lửa thiêng giữa hồ Hương Thủy được thắp bùng lên. Đó cũng là lúc giọng ca của một nam Phật tử cất lên với bài “Lửa Từ Bi”, đầy hùng lực, vang động giữa rừng người đang nhiếp tâm tự thắp ngọn lửa trong tim mình. Lần đó là giọng hát của anh bạn trẻ. Giọng hát của Phật tử Chiếu Tuệ, thuộc Đoàn Thanh Niên Sinh Viên Thích Thiên |
Nguồn:
Diệu Trân |
Số người xem:
4112
In Bài Này
Xem Góp Ý
Góp Ý
|
|
|
|
|
|
|
Những
Bài cùng Thể Loại :
|
|
Kinh Pháp Cú
|
|
|