Lâu lắm rồi mới quay về với mẹCon ngỡ ngàng chạm tâm tính đổi thayMuốn trách móc mà lòng không cho phépBởi ngày mai con giống mẹ hôm nay
Không có ai thoát ly vòng sinh diệtTheo tháng ngày rồi như lá vàng rơiThôi lãng du đành trở về phụng dưỡngÐến bây giờ báo hiếu đã muộn rồi
Mẹ bỏ lại phía sau thời xuân sắcChút minh mẫn tàn tạ với thời gianKhông lẽ nào con dùng dằng với mẹSớm muộn gì cũng như mẹ mà thôi
Dầu lú lẫn con mải mê nhìn mẹDầu không nghe con vẫn thèm gọi mẹChỉ ám ảnh mẹ con mình cách trởMột đóa hồng cài áo sẽ xa con.